Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thương Nhau Ngày Xuân Ấm

Chương 2: Hạnh phúc bên nhau (END).



7

 

Con Linh đang phải gánh chịu tất cả những gì mà nó đã gây ra. Nó bị bạo lực học đường, bị xa lánh, bị mắng chửi. Và nó chuẩn bị vào tù vì tội xúc phạm danh dự người khác.

 

Tôi và Khánh đã nói chuyện với người nhà của Hoàng, em trai nhỏ đã tự sát vì bị bạo lực học đường.

 

Ba mẹ em lúc biết chuyện rất suy sụp. Họ không hề biết những việc tồi tệ mà em đã trải qua. Do thấy gia đình nghèo, ba mẹ vất vả làm việc nên Hoàng giữ kín việc bị bạo lực trong trường. Ngay cả khi em mất, mọi người còn nói rằng do Hoàng yêu mà không có được nên tự sát.

 

Đứa nhỏ đã kết thúc cuộc sống bằng những lời mắng chửi cay nghiệt.

 

Mong kiếp sau Hoàng sẽ có cuộc sống tốt đẹp hơn. Mong em sẽ được yêu thương và trân trọng.

 

8

 

Tốt nghiệp cấp ba, tôi và Khánh quyết định nhập học tại một trường ở miền nam do nhận được học bổng. Trong thời gian chờ nhập học, tôi và Khánh đã can đảm công khai mối quan hệ với ba mẹ Khánh. Bất ngờ là ba mẹ Khánh hoàn toàn vui vẻ với chuyện này. Họ thậm chí còn trêu đùa với ba mẹ tôi rằng ai sẽ làm "chồng" và ai sẽ làm "vợ". Nhưng mà "chồng" hay "vợ" đâu quan trọng. Chúng tôi là chồng của nhau, đều là nam chính trong câu chuyện cuộc đời của đối phương thôi.

 

Ba mẹ hai bên thuê cho chúng tôi một căn phòng trọ đầy đủ tiện nghi với giá rất phải chăng. Tiền tôi và Khánh đi làm thêm cộng với tiền bố mẹ cho đủ để trả tiền trọ và những thứ cần thiết như thức ăn, nước uống, đồ dùng học tập,... Chúng tôi cố gắng ổn định giữa việc học và việc làm để ba mẹ hai bên không phải lo lắng.

 

Nhớ ngày đầu nhập học, chưa thể quen được với thời tiết nóng như lửa của Thành phố Hồ Chí Minh, chúng tôi vào sân trường với bộ dạng nhếch nhác, tóc ướt nhẹp mồ hôi. Khánh dùng khăn giấy lau mồ hôi cho tôi thì thình lình một con nhỏ lùn tịt với đuôi tóc cột cao như cây dừa nhảy ra chen vào giữa.

 

"Hai đứa mày là bồ nhau phải hông?"

 

Muốn đục vô mặt con nhỏ này ghê. Lâu lâu mới được người yêu quan tâm mà nó nhảy ra kiếm chuyện hà.

 

Khánh thì tốt tính nên vẫn trả lời, dù cậu ấy có hơi lo rằng sẽ bị tẩy chay vì là đồng tính. Ai ngờ con nhỏ đó cười gian "ha ha ha" khen chúng tôi đẹp đôi. Xong còn gạ gẫm kết bạn facebook với Khánh rồi mới đi chỗ khác. Ê tao thấy hổng vui lắm á nha.

 

"Gì mà Huy nhìn Khánh bằng ánh mắt đó?"

 

Tôi dùng ánh mắt sắc bén nhìn Khánh. Khánh phì cười đẩy nhẹ cánh tay tôi. Người ta đang giận lắm á nha, đừng có mà kiếm chuyện với người ta à nha.

 

9

 

Hiện tại chúng tôi đã là sinh viên năm tư. Tôi học ngành thú y nên còn thêm 2 năm nữa mới ra trường, còn Khánh đang làm thực tập ở một công ty do trường giới thiệu. Mọi thứ sẽ ổn nếu nhỏ Vy, nhỏ lùn xịt chúng tôi gặp vào năm nhất không thực tập ở đó. 

 

3 năm nay nó dính với Khánh như keo dính chuột. Trong trường Khánh ở đâu là nó ở đó, riết rồi thành nhóm ba người luôn chứ hổng phải là hai đứa yêu nhau nữa.

 

Mà nó không giống với con Linh đâu nha. Vy nó giúp chúng tôi hiểu rõ hơn về tình yêu của cộng đồng LGBT, giúp chúng tôi làm quen được nhiều bạn mới, hơn hết là bảo vệ chúng tôi khi bị một vài người kì thị. Một mình nhỏ đó chấp được 20 đứa luôn đó. Còn lợi dụng được là tôi sẽ còn nhịn.

 

Mà nói chung thì nhỏ đó khùng khùng nhưng mà chơi cũng được.

 

10

 

Gần tết, hai đứa chúng tôi sắm sửa một vài thứ cần thiết để về quê với ba mẹ. Mấy năm nay chúng tôi cũng sắm sửa được một chiếc xe máy nên không mất thời gian khâu đặt vé tàu lửa hay vé xe khách.

 

Chuẩn bị đồ đạc, tôi đem tất cả để lên xe rồi chở Khánh về quê. Vì đường đi khá xa nên chúng tôi nghỉ lại khách sạn một đêm. Chúng tôi bắt đầu đi từ sáng thứ bảy, chiều chủ nhật chúng tôi đã về đến nhà. Đường xá đã được sửa chữa nên việc chạy đường dài cũng không quá khó khăn với cả hai đứa.

 

Ba mẹ hai bên đứng đón chúng tôi trước cửa nhà. Bốn ông bà ôm chúng tôi hỏi han đủ điều rồi đem hai đứa vào nhà ăn cơm. Kết thúc bữa chiều, hai đứa chúng tôi nắm tay nhau đi dạo xung quanh để ngắm nhìn đường xá. Một năm trôi qua lại là một lần quê hương thay một bộ áo mới. Càng lúc xã tôi ở càng phát triển và tiến bộ hơn. 

 

"Con trai không lấy vợ mà lại yêu nhau, không hiểu kiểu gì."

 

"Đàn bà mà bị chồng bỏ, không hiểu kiểu gì."

 

Chúng tôi đã công khai yêu nhau vào năm thứ tư quen nhau. Bà con hàng xóm chúc mừng thì bọn tôi cảm ơn, kỳ thị thì bọn tôi kỳ thị lại, còn mỉa mai thì tôi combat lại luôn. Sợ gì ai đâu mà nhịn.

 

Khánh nhiều lần khuyên tôi nhường một bước. Bởi do mọi người chưa được tiếp xúc và hiểu biết nhiều về những người trong cộng đồng nên không cần chấp nhất họ. Mà trước mặt Khánh thì tôi nhường, sau đó tranh thủ lúc Khánh ngủ trưa hay bận việc là tôi chạy đến trước cửa nhà người nói bóng nói gió đủ kiểu làm người ta tức đỏ mặt mà không chửi lại được tôi. Cái mỏ hỗn này chỉ nhường nhịn mình Khánh thôi à nha. Đừng có mà nhờn.

 

11

 

Hôm đi chợ với hai mẹ, Khánh kể có gặp được con Linh. Nhỏ đó ở tù gần 4 năm, do cải tạo tốt nên được giảm án. Sắp tới sẽ đám cưới với ông anh trai gần biên giới lúc trước được tôi thuê. 

 

Con Linh kể lúc trong tù nó quen được em gái của ông anh kia. Trong lúc thăm nuôi thì hai người gặp lại nhau. Con Linh bị lừa tình nên khóc lóc đủ kiểu, cô em gái cũng ra mặt giúp đỡ, ông kia cũng thích nhưng do nhận tiền làm việc nên thấy có lỗi mới tránh xa, thành ra 2 người họ nối lại được tính xưa.

 

Con Linh thừa nhận lúc trước thấy tôi và Khánh thân thiết với nhau, thêm cả gia đình đều yêu thương nhau nên ganh ghét rồi đi đồn tôi và nó yêu nhau hòng tìm cảm giác chiến thắng.

 

Con Linh cũng đã thành tâm xin lỗi gia đình Hoàng. Hồi đó còn nhỏ, lại không được giáo dục đàng hoàng nên nó gián tiếp gây ra cái chết của Hoàng. Người ba xỉn say và người mẹ cờ bạc không thể dạy nó cách làm người. Nó xin phép được chăm sóc ba mẹ Hoàng thay Hoàng. Ba mẹ Hoàng cũng tha thứ cho Linh và nhận nó làm con nuôi. Dù gì ngay cả họ lúc đó cũng không chấp nhận nên chẳng thể yêu cầu ai chấp nhận. 

 

Chỉ là cho dù có thích hay không thì cũng không thể ức hiếp và bắt nạt bất kỳ ai. Cha mẹ sinh con, trời sinh tính. Không ai quyết định được giới tính của mình lúc sinh ra, bởi vậy hãy để họ được chọn giới tính của bản thân khi trưởng thành.

 

12

 

10 năm quen nhau, tôi và Khánh quyết định đến cô nhi viện nhận một đứa trẻ làm con nuôi. Khánh chọn một bé gái nhỏ xinh nhưng hơi rụt rè. Cậu ấy nói con bé giống với cậu ấy lúc nhỏ, cũng rụt rè và chỉ biết dựa vào tôi.

 

Chúng tôi định cư ở miền nam, ba mẹ vẫn ở quê, lâu lâu chúng tôi trở về hoặc ba mẹ đến chơi. 

 

Còn con lùn kia chuyển sang bám con gái yêu của tôi. Nó đưa con bé đến chỗ này chỗ kia làm cả tuần tôi không được gặp mặt con. Hết giành vợ rồi tới giành con của tao là sao hả?

 

Tốt nghiệp, tôi mở một phòng khám thú y ở gần nhà, hiện giờ cũng kha khá lớn rồi. Khánh hiện tại là phiên dịch viên cho một chi nhánh của công ty Hàn Quốc tại Việt Nam. Cuộc sống của chúng tôi bây giờ vô cùng ổn và hạnh phúc, rảnh rỗi thì đưa ba mẹ hai bên đi du lịch.

 

Giờ con Linh đã có 2 đứa nhỏ rồi. Thằng anh lớn thì hung dữ như ba mẹ nên ai ăn hiếp em nó với con gái tôi là là nó chơi tới liền. Còn thằng em thì hiền dịu, nết na, con Linh nhìn thấu nên phán luôn nhà nó chắc ăn có 2 đứa con dâu. Con lùn kia nhanh chân xí một vé làm con dâu, khiến chồng con Linh xách con dao rượt theo đòi chém.

 

Con người vẫn cứ sống, cuộc đời vẫn cứ trôi, gió vẫn cứ thổi và mặt trời vẫn cứ mọc. Ai cũng có cuộc đời riêng nên đừng ganh ghét đố kị rồi làm tổn thương nhau. 

 

Hết.

Chương trước
Loading...